Buổi tối hôm đó, bữa ăn kết thúc khá vui vẻ, đến lúc tan họp cũng gần 9 giờ. Ba người ra ngoài mới nhận ra trời lại bắt đầu mưa to từ lúc nào. Những hạt mưa nhỏ như tan vào trong màn đêm, ánh đèn đường vàng vọt chiếu lên làm sáng những con mưa đang rơi nghiêng, các con phố phủ bóng cây bàng, những tòa nhà gạch xanh cũ như chìm trong làn sương, mang theo nét mơ màng đầy quyến rũ.
Khang Phú Hữu mượn ô từ nhân viên phục vụ, đứng bên lề đường chờ tài xế đến đón cùng Triệu Lực Hành. Nhìn thấy Đồng Nhiên ăn mặc mỏng manh, ông liền bảo cậu lên xe đợi.
Đồng Nhiên ngoan ngoãn đồng ý, đến điểm đỗ xe liền thấy chiếc xe hơi nổi bật với vẻ ngoài thanh lịch màu vàng kim. Cậu mở khóa xe, cảm thấy bên trong có mùi hơi ngột ngạt, liền hạ cửa sổ xuống một nửa.
Cơn gió mát mẻ ùa vào, thỉnh thoảng có vài hạt mưa bay vào mang theo cảm giác đầu hè. Đồng Nhiên hít một hơi thật sâu, tựa người lười biếng vào lưng ghế, để trí óc trôi lững lờ, ánh mắt vô hồn nhìn về phía trước.
Dưới ánh đèn đường không xa có hai người đang đứng, cùng chung một chiếc ô nhưng không phải chiếc ô của quán ăn Nhật, cũng không phải của Khang Phú Hữu và Triệu Lực Hành. Chiếc ô che khuất khuôn mặt họ, Đồng Nhiên chỉ có thể nhận ra đó là hai người đàn ông, trong đó người cầm ô cao ráo, đôi chân dài và thẳng trong chiếc quần dài màu xám nhạt.
Đồng Nhiên đang mải mê suy nghĩ thì bỗng nghe thấy một người đàn ông cao giọng: “Lục Tư Nhàn, cậu làm tôi thật thất vọng!”
Ngay sau đó, chiếc ô mà cả hai đang cầm bị vung mạnh ra, rơi xuống đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play