“Cậu nói gì?” Triệu Lực Hành sửng sốt đến mức suýt nữa làm rơi điếu thuốc, không dám tin vào tai mình.
Đồng Nhiên lắc ly rượu trong tay, nở một nụ cười tươi tắn “Tôi nói, tôi có thể ăn ly rượu này.”
“Cậu đùa tôi à?” Triệu Lực Hành chỉ chỉ vào Đồng Nhiên một chút, giọng điệu có phần trách móc, nhưng trong ánh mắt lại nhiều thêm vài phần ý cười “Không ngờ Ca Cao còn rất biết pha trò.”
Khang Phú Hữu cũng nghĩ Đồng Nhiên đang đùa, vừa vui mừng vì nhóc con đã biết cách tự lập, lại vừa cảm thấy thương xót – nhìn xem cái cuộc sống chó má này bức Ca Cao của chúng ta thành cái dạng gì rồi?
“Không phải đâu, tôi không đùa đâu.” Đồng Nhiên có chút ấm ức, nghiêm túc biện minh “Tôi thật sự làm được!”
Triệu Lực Hành cười đến lộ hàm răng trắng bóc, “Được thôi, nếu cậu thực sự làm được, lời tôi nói trước đây vẫn có giá trị.”
“Rắc—”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play