Triệu Chương xấu hổ nói: "Được gần nửa năm rồi ạ."
"Thật à?" Tô Mai nghi ngờ hỏi.
"Vâng." Triệu Chương bị Tô Mai nhìn có chút không được tự nhiên, lỗ tai đỏ bừng, cởi găng tay ra, cầm trong tay mà xoa nắn: "Không phải là chú bảo cháu không có việc gì thì đến nhà chú Sư giúp đỡ một chút sao? Sau đó từ từ quen nhau, chẳng qua cô ấy nhỏ hơn cháu nhiều lắm, cháu chưa từng nghĩ đến chuyện kia. Sau lại dạy bổ túc cho cô ấy nửa năm..."
Tô Mai nhìn đôi tai đỏ như sắp chảy ra máu của cháu trai, mỉm cười cắt ngang: "Được rồi được rồi, xem cháu xấu hổ kìa, không muốn nói thì đừng nói nữa. mau cởi áo khoác khăn quàng rồi vào trong nhà ngồi cho ấm." Tô Mai chỉ vào chiếc mắc áo ở cửa.
Triệu Chương ngoan ngoãn ngồi xuống, Tô Mai liếc nhìn bọt nước trên khóe miệng cậu, mang phích nước lên pha một bình trà hoa cúc: "Cha mẹ cháu chuẩn bị trở về thủ đô, còn cháu thì sao?"
Tô Mai chỉ về phía đối diện, Triệu Chương cởi giày treo lên kháng, nhấp một ngụm trà: Cháu định ở lại Băng thành, năm sau thi lấy bằng cử nhân. Cháu muốn thi nghiên cứu sinh ở Đại học Kỹ thuật Quân sự."
"Không tồi." Tô Mai lấy một sợi gai trên bàn : "Sư Toàn thi vào trường nào vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play