Triệu Khác ôm Hòa Huyên lại đây hỗ trợ, Tô Mai đệ cái con rắn nhỏ đèn đem cho Hòa Huyên, Triệu Khác cầm cái đèn kéo quân đưa cho tiểu Hắc Đản.
Hòa Huyên nhìn ngắm con rắn nhỏ trong tay, rồi lại nhìn anh trai vừa được đưa cho cái đèn lồng thật lớn có nhiều con ngựa, đôi môi chu lên bất mãn nói: "Thật bất công!"
"Ai da, Hòa Huyên của chúng ta còn biết cái gì là bất công nữa nha?" Tô Mai buồn cười mà từ trong lòng ngực Triệu Khác ôm lấy bé, điểm lên cái mũi nhỏ của bé hỏi: "Vậy Hòa Huyên nói xem mụ mụ thiên vị anh trai thế nào?"
"Đèn lớn, thật là đẹp nữa."
"Đèn của anh trai con chính là đèn lớn, nhưng không tinh xảo như của con nha. con nhìn xem con rắn của con còn có sừng dài nữa kìa, còn có một đám vảy này, thời điểm làm ra anh mất rất nhiều công sức nha, mụ mụ trước tiên phải đem giấy trắng nhuộm thành màu vàng, sau đó lại cắt vảy, 180 cái vảy đó nha, mụ mụ phải cắt rất là lâu đó nha. Nếu không, con cùng anh trai con đổi cho nhau, thế nào?"
Hòa Huyên vừa nghe thấy thế, vội ôm đèn lồng lắc đầu nói: "Không đâu——"
"Kỳ thật đèn lồng của con và anh trai con còn có một cái hàm nghĩa đó." Tô Mai cười nói: "Anh trai con tuổi ngọ, cho nên mụ mụ làm cho cậu đèn kéo quân, còn Hòa Huyên cầm tinh con rắn nha."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play