Trong lòng Tiểu Hắc Đản chấn động, không dám tin tưởng mà nhìn về phía Tô Mai: "Núi sâu sao?!"
Trong lòng cậu bang bang nhảy nhót, là cậu tưởng tượng ra sao? Mẹ muốn...
Tô Mai buông đồ vật trong tay xuống, xoa nhẹ đầu tiểu Hắc Đản: "Đúng vậy, mang con đi vào núi sâu. Để cho con mở mang kiến thức một chút, để cho con biết được cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên*." Nói xong lời cuối cùng, Tô Mai nghịch ngợm nháy mắt về phía nhi tử của mình.
(* người giỏi nhưng ra ngoài sẽ còn có người giỏi hơn)
Tiểu Hắc Đản hưng phấn ngăn không được muốn kêu to lên thành tiếng, nhưng đột nhiên nghĩ đến cái gì, trong cổ họng tiểu Hắc Đản nghẹn lại một hồi, ném đồ vật trong tay xuống, đôi tay duỗi ra nhào vào trong lòng ngực Tô Mai, gắt gao lấy eo ôm cô: "Mẹ ——"
Một tiếng mẹ này, nghe thật là tê dại a, Hòa Huyên theo bản năng mà chà xát bàn tay nhỏ của mình, rồi quay đầu lại, nhìn anh trai kêu lên: "Thật là ngượng ngùng, thật là xấu mặt..."
Tiểu Hắc Đản ngượng ngùng mà đỏ hết cả hai tai, sau dó hung hăng mà trừng mắt nhìn Hòa Huyên một cái, rồi lại cười nói: "Ai da, đây là không có cách nào nha, ai kêu mẹ thương con đâu, tình cảm này là con hâm mộ không được à nha."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play