Xung quanh nguyên chủ từ nhà tới đoạn đường này đều có có thể tìm ra dấu vết, không tồn tại cũng không có tình huống đánh tráo xảy ra, chỉ cần cô không nói, có ai có thể nghĩ được là trao đổi linh hồn, hoặc là mượn xác hoàn hồn.
Triệu Khác đưa tay ra mời.
Tô Duệ giơ tay lên vớt con cá đã cạo một nửa ở trong nước suối lên tráng, cạo vảy cá, máu trên đó, sau đó để nằm ngang ở trên một tảng đá, tay trái ấn đầu, tay phải cầm dao, lật cổ tay."Xoạch xoạch..." mấy cái, cạo sạch sẽ vảy cá, mũi dao chống ở miệng cá, rạch một cái xuống, quay dao cạo nội tạng và màng đen, loại bỏ mang cá.
Lại "Xoạch xoạch" bốn cái, sau khi cắt mang cá, trước đuôi cá, cô rạch một đường ở dưới mang cá, nắm được điểm trắng nhỏ, vỗ nhẹ lưng cá, rút sợi dây màu trắng ra, rửa sạch máu và ném vào thùng.
Xử lý xong một con cá không tới một phút, tay nghề sạch sẽ gọn gàng.
"Sao?" Tô Duệ cầm dao cắt những vết đều nhau, hai tròng mắt sáng rỡ mà nhìn anh.
Triệu Khác hơi co rút khóe mắt, tay gần như sờ chỗ thường để súng ở sau lưng theo bản năng, có điều giờ phút này anh sờ thấy trống không, không phải làm nhiệm vụ, huấn luyện, đứng gác thì không cho phép chiến sĩ mang súng.
Tô Duệ nhìn thấy động tác của anh, trách móc cười: "Anh biết không, bởi vì kỹ năng dùng dao của tôi mà hai ngày trước tôi vừa bị sĩ quan hậu cần tố cáo."
Triệu Khác không khỏi không thừa nhận, anh không nhìn rõ người phụ nữ trước mắt, cũng không hiểu, như mơ hồ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play