Dương Đồng Quang khoát khoát tay: "Lần sau nhớ chú ý hơn!"
Giáo viên địa lý thở phào nhẹ nhõm: "Cậu bé kia đúng là tinh thật, khó lòng mà phòng bị. Tôi mới chỉ đánh dấu vài địa điểm trên quả địa cầu, ấy vậy mà cậu bé đã có thể suy đoán ra được những nơi mà chúng ta sẽ tới để huấn luyện."
Dương Đồng Quang đáp: "Nếu như cứ coi cậu bé là trẻ con năm tuổi mà đối xử, vậy thì cậu đã thua rồi." Ông ấy đã từng chứng kiến cảnh Triệu Khác và đồng chí Tô dạy dỗ con cái, từng câu chữ lời nói đều thể hiện sự bình đẳng và tôn trọng, đồng thời cũng không quên khuyến khích lũ trẻ động tay động não.
Cho tới khi Triệu Khác tan làm trở về nhà, Tô Mai vẫn chưa điều chỉnh được cảm xúc của mình.
"Làm sao thế em?"
"Ba thằng nhóc kia gọi điện thoại về, nói là sắp phải đi." Tô Mai cắn cắn môi, có chút đau lòng nói: "Đợt huấn luyện kế tiếp cũng không biết là sẽ diễn ra ở đâu nữa, em nghe Tiểu Hắc Đản nói, phần lớn sẽ huấn luyện ở nơi có địa hình phức tạp, hoặc là một địa phương có đặc điểm thiên nhiên đặc trưng."
"Ừ." Triệu Khác xắn ống tay áo lên rửa tay, cầm lấy cái chày cán bột trong tay cô. Anh mở túi bột ra, rắc một lớp bột lên trên, sau đó dùng chày cán bột bắt đầu cán, nói: "Máy bay không người lái đã được thử nghiệm thành công."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play