Phạm Vân càng nghĩ càng tức giận, rút lá bài ném lên trên mặt bàn: "Không cần quan tâm đến nó, dám gây chuyện cho dì, xem dì có đánh gãy chân nó không!"
Chị dâu bà ta khuyên nhủ: "Con bé vẫn còn nhỏ mà, em cũng đừng gấp, từ từ dạy dỗ con bé là được..."
"Con bé ương lắm, em dạy dỗ thì con bé phải nghe mới được, chị nhìn xem, đã bao giờ nó nghe lời em nói chưa?"
Chị dâu bà ta nháy mắt với một vị phu nhân ở bên cạnh.
Người đó hiểu ý của bà chị dâu, ném ra một lá bài, cười nói: "Con trẻ không nghe lời là do cô ít khi đánh con bé, cô nhìn bọn trẻ nhà tôi xem, có đứa nào hư thân không? Có đứa nào dám không nghe lời không? Nhỏ như vậy mà đã không biết nghe lời, đến khi lớn rồi, cô còn trông chờ con bé biết hiếu kính cô, chăm sóc cô về già ư, đừng có nằm mơ nữa."
Phạm Vân nghe vậy thì rơi vào trầm tư, nhưng nếu bảo bà ta ra tay thật thì bà ta lại không dám.
Bảo mẫu đến đây thu dọn đồ đạc, tất nhiên phải chào hỏi bà chủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT