Trang trí trong phòng khách đã bị thay đổi vị trí khá nhiều, lông mày cô bé khẽ nhíu lại, Cố Đan Tuyết cảm thấy không vui lắm, cô bé cũng không thích người khác động vào đồ của mình.
Cố Đan Tuyết vén rèm bước vào phòng ngủ, ánh mắt liếc qua đống chăn lộn xộn trên giường, mở hộp đồ trang điểm ra, lật mấy quyển sách, trong đầu 'ầm' một tiếng, Cố Đan Tuyết đột nhiên quay đầu lại, không kìm chế được mà rống lên một tiếng: "Em ngủ trong phòng của chị! Ai cho em vào đây hả?"
"Dì nhỏ cho em vào đấy." Qua một khoảng thời gian, sự lúng túng của Phạm Thu Thu đã biến mất, dì nhỏ mới là người làm chủ cái nhà này, cho dù chị họ có tức giận thì thế nào, cùng lắm thì hôm nay cô ta về nhà với mẹ tránh chị họ một cút, sáng mai đợi Cố Đan Tuyết rời đi, cô ta lại tới dây là được: "Dì nhỏ nói rằng, từ nay về sau chị sẽ không về đây nữa, phòng ở đẹp như thế mà bỏ không thì rất lãng phí."
Cổ họng Cố Đan Tuyết như nghẹn lại: "Ba chị có biết chuyện này không?"
"Lúc ăn cơm, dì nhỏ đã nhắc đến rồi." Phạm Thu Thu thành thật trả lời.
Cố Đan Tuyết cắn răng, cố gắng nhịn xuống sự phẫn nộ và cảm giác bi thương đang dâng lên trong lòng, cô bé bình tĩnh nói: "Những thứ ở bên trong, em lấy cái gì thì trả lại chỗ cũ, đợi lát nữa chị sẽ bảo người đến thu dọn."
Nói xong, cô bé quay người bước nhanh ra khỏi nhà, ra đến đường lớn thì vẫy xe đẩy, đi đến nhà ông cụ Cố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT