"Tiểu Cẩn, mau gọi mẹ cháu dọn cơm. Niệm Doanh đi lấy rượu đi."
Hai người đáp lời, một người chạy tới nhà bếp còn một người thì đi mở cái tủ nhỏ ở điều kỷ ra cầm hai bình Tây Phượng ra. Tiểu Du Nhi đi hai bước, chân không thoải mái cho lắm nên ngồi bệt xuống đất tự cởi giày ra, sau đó đứng lên xách giày đi về phía phòng bếp.
Tô Mai vốn nấu cơm cho cả bốn người, nghe Triệu Cẩn nói vậy thì cho bốn món nóng, hai món lạnh vào khay và bưng ra.
"Mẹ, ha ha." Tiểu Du Nhi xách giày đứng ở ngoài phòng bếp nhìn Tô Mai và toét miệng cười.
Cô kinh hãi nói: "Tiểu Cẩn, mau bế thằng bé vào nhà."
Chạng vạng tối, nhiệt độ trong không khí giảm xuống, mặt đất lại bị đóng băng. Mặc dù trong nhà mình đều lát gạch xanh, có thể đi tới đi lui nhưng trên nền gạch vẫn dính một ít bùn. Hôm nay, bùn bị bóng băng. Nếu đế giày mỏng vẫn có thể cảm nhận được hơi lạnh, huống hồ cậu bé này chỉ đeo một đôi tất len.
Triệu Cẩn đáp lại một tiếng, đưa tay ra bế Tiểu Du Nhi lên: "Sao em không đi giày?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT