"A, hôm nay sắp cải thiện đời sống rồi." Anh chàng chiến sĩ vui vẻ reo hò.
Sĩ quan hậu cần cũng vui vẻ, dù mỗi ngày đều cố gắng cải thiện, nhưng điều kiện vẫn như vậy, dù có vật lộn chật vật cũng không kiếm được bao nhiêu tiền. Cũng bởi vì những thứ ở đảo này chất đống lại cũng không bán đi được, họ có thể kiếm chút hời mà còn cho mọi người ăn bữa ngon.
Sợ để qua đêm rồi lại vật lộn trên chợ, đến sáng hôm sau cá chết hết hoặc là thối, thế nên người bên đảo rất nhanh chóng, chín rưỡi đội lừa đã đến.
Những con cá biển đựng trong từng chiếc giỏ được phủ tấm vải che mưa tràn vào bể hoặc dưới mặt đất, đa số con đều đã ngửa cái bụng trắng bệch bất động, còn có nhiều con đã chết từ lâu bốc mùi nồng nặc.
Sĩ quan hậu cần bám vào để hạ giá hết lần này đến lần khác, người phụ trách bên đảo sốt sắng xua tay: "Đừng ép nữa, đừng ép nữa, tôi mang cho các anh tôm khô, rong biển, trứng vịt biển, tất cả đều là hàng bán kèm. Anh tha cho tôi về giá tiền đi, ở trên đảo chúng tôi cũng phải ăn cơm chứ."
Giá tiền nên ép vẫn ép, vẫn phải nhận lấy hết hàng bán kèm. Nhưng khi đi, sĩ quan hậu cần đi đòi bộ trưởng Diệp hậu cần một ít rơm để về cho gia súc ăn và làm giày rơm, còn để cho đội bếp bọn họ phơi măng khô, rau khô, nấm, mộc nhĩ, đan giỏ trúc, rổ trúc, giá phơi ....
Tô Mai cũng nhân lúc này đưa giỏ trúc cho anh ấy, ngoài ra còn cầm một cọc tiền đặt trước anh ấy một ít ốc khô, cá ướp muối và rong biển sấy khô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT