"Hả, mẹ anh cầu hôn?" Tô Mai kinh ngạc nhướng mày, trong lòng thầm thán phục mẹ chồng mình thật kiêu ngạo!
Rất có quyết đoán, quả quyết!
"Ừ." Vì thế ông cụ đắc ý suốt nửa cuộc đời trong cái nhà này. Mỗi khi có ai nói ông ấy không xứng với bà là ông ấy lại hơn ha hớn hở kể lại chuyện lúc ấy: "Chân của mẹ anh không khỏe. Hồi còn thanh niên bà ấy bảo vệ đồng đội ra khỏi thành, vì dẫn truy binh ra nên trượt chân ngã xuống hố băng." Khi tìm thấy thì đôi chân bà ấy đã đông cứng lại, không duỗi ra được.
Chữa trị mấy chục năm nhưng đi lại vẫn rất khó khăn.
Tô Mai im lặng, lần trước cô thử trên đầu gối Tư lệnh Giang một lần, suýt chút nữa khiến Triệu Khác nghi ngờ. Bây giờ cô có muốn điều trị cho bà Giang vô cùng rộng lượng này thì cũng không dám ra tay, huống hồ người lại không có ở đây.
"Anh cả anh là Triệu Trác, hơn anh bốn tuổi." Triệu Khác tiếp tục nói: "Sau khi bị thương phải xuất ngũ thì làm việc ở đồn cảnh sát thành phố Bắc Kinh. Chị dâu cả Dụ Lam là hàng xóm khi chúng anh ở Lô Thị, trước giải phóng ba mẹ anh chị của chị ấy đều đi đến Hồng Kông, chị ấy vì anh cả mà ở lại. Bây giờ chị ấy đang giảng dạy ở trường Đại học sư phạm Bắc Kinh, là người rất khiêm tốn lễ độ, em có chuyện gì không tiện nói với anh thì có thể liên hệ với chị ấy."
Tô Mai không khỏi cảm thán, ngày hôm qua cô xem thư đã biết mọi người đều không đơn giản, nhưng không ngờ lại có hai người này. Hy vọng vài năm sau đừng xảy ra chuyện gì thì tốt biết mấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT