Nam Lê bước ra khỏi thang máy chưa đi được vài bước thì dừng lại, khi cô trông thấy bóng người đứng trước cửa chợt sững sờ rồi chậm rãi cau mày.
Một người đàn ông mặc áo vest có vẻ như mới rời khỏi bữa tiệc xã giao quan trọng nào đó, trên tay anh ta đang cầm hộp kem tuy rằng cả lòng bàn đều bị lạnh buốt cả nhưng anh ta vẫn không chịu đặt nó xuống. Nghe được tiếng động anh ta bèn quay đầu lại nhìn rồi bỗng chốc mừng rỡ, khi đến gần anh ta vội vàng ôm chặt lấy hộp kem trên tay.
“Tan hết rồi.” Biểu tình đáng tiếc hiện lên trên mặt anh ta chưa được vài giây thì anh ta lại nói tiếp: “Ngày mai anh sẽ mua cho em hộp khác.” 
“Ôn Yến Bùi, em không cần.” Nam Lê không muốn nghĩ về việc tại sao Ôn Yến Bùi lại biết cô đang sống ở đâu, chỉ cần là anh ta muốn thì chỉ là về vấn đề thời gian mà thôi.
“Vậy em cần gì?” Nhiều năm nay, anh ta đã cho Nam Lê rất nhiều thứ nhưng không có thứ nào mà Nam Lê muốn cả, đến ngay cả một món quà sinh nhật nho nhỏ cũng bị cô trả về nguyên vẹn.
“Em không cần gì cả, Ôn Yến Bùi, em nói một lần nữa, anh không nợ em gì cả.”
Chỉ một câu nói đã đánh vỡ ‘bức tường thành’ trong lòng Ôn Yến Bùi, anh ta dường như mất khống chế mà bước đến giữ chặt lấy vai Nam Lê và hét toáng lên: “Con mẹ nó cả cuộc đời của em đều bị anh phá nát rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play