Không phải Dung Tử Ẩn lạnh lùng vô tình với đám ngỗng con, mà thật sự là khu vườn rau lúc này quá bẩn. 
Lá rau thối rữa vương vãi khắp nơi, chưa kể còn có thức ăn rơi lả tả trên mặt đất.  
Mấy con ngỗng đang tuổi dậy thì, vừa thích làm màu, vừa lãng tử lại còn mắc chứng “tuổi trẻ trâu”. Cộng thêm sức chiến đấu ngày càng mạnh mẽ, trông chúng đúng kiểu không sợ trời không sợ đất.  
Chưa bàn đến chuyện ngày thường chúng đối xử với người khác theo tiêu chuẩn nhan sắc, mà bất kể thứ gì xuất hiện trước mặt cũng dám xông lên mổ thử hai cái. Nghe nói trước đó có một con chó của thầy hướng dẫn nào đó đã bị chúng rượt đuổi tận ba con phố. Sau này, vì thầy hướng dẫn ấy trông rất đẹp trai nên mới may mắn thu hút được sự chú ý của đám ngỗng, thành công dụ chúng trở về.  
Vì thế, ngoại trừ trưởng khoa vẫn kiên trì cùng chúng “tương tàn” mỗi ngày, thì lũ ngỗng con đang trong thời kỳ lông lá xấu xí này đã hoàn toàn mất đi sự cưng chiều của mọi người. Chúng không thể dựa vào nhan sắc để mê hoặc ai được nữa.  
Vườn rau vốn đông người qua lại giờ cũng trở nên vắng vẻ hơn nhiều.  
Dung Tử Ẩn gõ gõ lên đầu con ngỗng gần nhất, “Bao giờ thì mọc đủ lông đây hả?”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play