Khi Lăng Tùng đưa Mai Yên Lam đi, cô mới bảy tuổi. Mai Yên Lam luôn ghi nhớ lời bố dặn, cô chạy mãi, không biết đã chạy bao lâu, chạy đến đâu. Mai Yên Lam lẩn trốn, không dám tiếp xúc với bất kỳ ai, bẩn thỉu hơn cả ăn xin, cuối cùng cô ngất xỉu vì đói ở một nơi nào đó.
Khi tỉnh dậy, Mai Yên Lam đang ở trong nhà của một người phụ nữ lạ mặt.
Người phụ nữ tên Mai Phỉ Anh, đã ngoài sáu mươi tuổi, nhưng trông chỉ như bốn mươi. Cả đời bà ấy không kết hôn và cũng không có con cái, là một người đào hoa nghiện rượu. Mai Phỉ Anh không hỏi han về tình hình của Mai Yên Lam, sau một thời gian sinh sống cùng nhau, bà ấy nhận nuôi Mai Yên Lam và đặt cho cô một cái tên mới.
Từ đó, cô không còn là Lăng Y Lan nữa, mà trở thành Mai Yên Lam.
Mai Yên Lam giả vờ mình là người bình thường, không bao giờ sử dụng năng lực phản tổ. Cô sống một cách khiêm tốn, hạ thấp sự hiện diện của bản thân, không để bất kỳ ai chú ý đến mình.
“Nhớ đổ rác nhé Mai Yên Lam, chúng tớ đi trước đây.”
“Cậu lau nhà đi, chúng tớ đi trước đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT