Một hồi náo nhiệt ngắn ngủi đi qua, viện nghiên cứu nhà họ Lâu lại trở nên yên ắng. Những người thuộc các gia tộc phản tổ đều đã rời đi, ngoại trừ Cảnh Bội.
Đợi khi Cảnh Bội nhớ đến thắng lợi đầu tiên trong cuộc đời truyền kỳ vĩnh viễn không bao giờ thất bại của Hạng Hoa Công, Ưng Thiến đã gửi cho cô một email, bên trong chỉ có hai chữ: “Cảm ơn.”
Hai chữ này chất chứa thứ tình cảm lớn lao, có sức mạnh hơn bất cứ một lời nói hoa mỹ nào.
Cô ấy từng vì bạo lực gia đình và cái chết của đứa con, sau đó sụp đổ tinh thần rồi giết chết chồng, cố gắng liên hệ với Cảnh Bội để mua một địa điểm có thể vứt xác mà không bị ai phát hiện, lại Cảnh Bội từ chối, trái lại còn đưa cho cô ấy phương thức liên lạc với Hạng Hoa Công.
Cô ấy liên lạc với Hạng Hoa Công chỉ vì không còn đường nào khác để đi, chứ thực ra cũng chẳng có lòng tin.
Nhưng mà, Ưng Thiến được phán vô tội phóng thích ngay tại tòa.
Khi kết quả thảo luận của bồi thẩm đoàn được đưa ra, thẩm phán gõ búa, cô ấy không thể tin nổi, mừng rơi nước mắt. Cô ấy ra khỏi toà án, ánh mặt trời chiếu xuống người cô ấy, Ưng Thiến cảm thấy mình như được tái sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT