Cả nhóm nhìn đống xương, bỗng im lặng một hồi lâu.
Cuối cùng Cảnh Bội lên tiếng trước, cô nhìn Trần Mặc: “Còn điều tra nữa không đây?”
Vẻ mặt của Trần Mặc vô cùng bối rối, cho dù là lòng tò mò hay là chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế của cậu ta đều khiến cậu ta rất muốn biết đáp án là gì, nhưng hiện tại tình hình đã trở nên vô cùng kỳ quái rồi, cậu ta đã tra tới chỗ Ôn Vũ Huyền, anh ta không phải người lạ mà là vị giáo viên bọn họ rất thân quen, rất yêu mến. Hơn nữa số xương này chỉ là xương động vật chứ không phải xương người, nói cách khác thì bây giờ đã không còn chứng cứ nào chứng minh Ôn Vũ Huyền là tội phạm giết người nữa.
Cũng không còn chứng cứ gì để chứng minh là Ôn Vũ Huyền đã giết hai người dị biến kia.
Mặc dù vẫn có nhiều điểm phải nghi vấn, như tại sao phải lén lút vứt số xương này đi giống vứt xác, hơn nữa sao lại có nhiều xương đến thế, nhiều lắm thì một người một năm chỉ ăn hết một con heo, nhưng căn cứ vào tình trạng phân hủy của số xương này thì có thể thấy, thời gian số xương này bị vứt chỉ không quá hai năm. Tất cả đều khiến người ta rất khó hiểu.
Nhưng dù có điều tra thêm thì dường như cũng chỉ đang rình mò đời tư của người ta chứ không phải là điều tra vụ án.
Trần Mặc nhìn Phượng Y Liên xin giúp đỡ: “Liên Hoa, cậu thấy thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT