Người ta thường nói thời gian biểu hiện rõ ràng nhất trên người những đứa trẻ, lúc trông thấy Mạc Duy Duy, Cảnh Bội mới cảm nhận được thời gian thật sự đã trôi qua sáu năm.
Mạc Duy Duy năm đó vẫn còn là đứa trẻ giờ đây đã rất cao, thân hình thon dài, nét mập mạp của con nít đã biến mất, hình dáng ngũ quan dần dần rõ nét hơn. Làn da vốn rất yếu ớt của cậu đã trở nên khỏe mạnh trắng trẻo, khí chất trên người biến thành nhẹ nhàng thoải mái, đôi mắt đen sì chết lặng cũng chuyển sang cực kỳ trong trẻo, nhìn giống như một cậu học sinh cấp ba đẹp trai hết sức bình thường.
Đào Trạch đúng là biết cách nuôi trẻ con.
“Bà chủ, đây là món canh ba tôi làm riêng cho chị, ăn một chút đi?” Mạc Duy Duy hỏi. Trên tay cậu cầm theo hộp giữ nhiệt, cực kỳ ngoan ngoãn bắt đầu rót canh cho Cảnh Bội.
Cảnh Bội nhíu mày nhìn Đào Trạch.
Mắt trái của Đào Trạch là con mắt nhân tạo trông rất chân thật, sáu năm trước đứa con bất hiếu này cũng nằm trong kế hoạch bắt giữ các thành viên của Nhà Thông Tin của Giang Thanh. Để bảo vệ Mạc Duy Duy, Đào Trạch đã bị thương nặng và suýt nữa thì mất mạng, cũng may các chiến sĩ của Hoa Lan tới kịp thời nên đã cứu được anh ta, chỉ là anh ta mất đi một con mắt. Lần đó đã dọa Mạc Duy Duy sợ hết hồn, thậm chí trong lúc Đào Trạch đang làm phẫu thuật cậu còn gọi điện cho Cảnh Bội, hiếm khi bật khóc tìm điểm tựa: “Bà chủ, liệu Đào Trạch có chết không?”
Đầu óc siêu phàm của cậu mất đi năng lực phân tích, chỉ còn lại trống rỗng và sợ hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play