Nhà họ Long.
Màn đêm phủ xuống, một vầng trăng khuyết nửa chìm trong tầng mây, toàn bộ thế giới giống như đều im lìm không còn tiếng động, vì vậy, tiếng cá chép vẫy đuôi dưới tán lá sen ở trong hồ xa xa, âm thanh giọt nước rơi xuống đều có thể nghe rõ mồn một.
Cảnh Bội ngồi bên cửa sổ trong phòng ngủ, nhìn vầng trăng sáng treo giữa bầu trời, trong lòng thầm tính toán thời gian, cảm thấy gần đến lúc rồi, cô khởi động điện thoại. Quả nhiên, trong hai chiếc điện thoại đều nhìn thấy cuộc gọi nhỡ từ Giang Thanh. Cô hoàn toàn có thể tưởng tượng được lúc Giang Thanh gọi đến có bao nhiêu gấp gáp.
Vì vậy cô gọi lại cho Giang Thanh, điện thoại nhanh chóng nối máy, bên kia truyền đến giọng nói lạnh lẽo giống như nặn ra từ trong kẽ răng của đối phương: ”Long Cẩm.”
”Ôi chà, ngại quá đi, tôi bất cẩn ngủ quên mất, không đến chỗ hẹn được.” Cảnh Bội cười nói.
”Cô, giỏi, lắm!”
”Cảm ơn, tôi cũng cảm thấy tôi rất giỏi.” Cảnh Bội biết mình chắc chắn rất thiếu đánh, nhưng nói thế nào nhỉ, nhưng bộ dạng người khác chướng mắt mình lại không thể nào giải quyết được mình, thực sự rất đã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play