Nụ cười đắc ý của Kiều Minh cứng đờ trên gương mặt.
“Không chỉ mắt mà cả tay cả chân, tim phổi gì đó, tôi đều chuẩn bị hết, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.” Cảnh Bội nói: “Suy cho cùng thì năng lực này cũng chẳng lợi hại gì cho cam.”
Cả người Kiều Minh run lên.
Cảnh Bội đắc ý nhìn Cừu Pháp, sát lại gần anh nhỏ giọng nói, cứ như thể họ thân thiết lắm vậy: “Anh ta nghĩ người anh gặp là ai.”
Hơi thở Cừu Pháp hơi cứng lại: “... Muốn tôi khen cậu sao? Tên… lừa tình!”
“Anh khen thử xem.” Cảnh Bội lập tức leo lên cột, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn anh, đôi mắt đẹp chất chứa nụ cười, như dập dờn sóng vỗ, nốt ruồi nhỏ trên cằm như tỏ ra mê lực hấp dẫn người khác.
Cừu Pháp trừng mắt nhìn chằm chằm vào cô, như thể đột nhiên mất đi năng lực ngôn ngữ. Một lát sau mới hừ lạnh một tiếng, chợt hỏi: “Cậu mấy tuổi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play