Tưởng Văn Văn nhìn, khinh miệt cười một tiếng: “Cô đang đọc sách hay là đang lật sách vậy, đừng nói với tôi là cô có khả năng nhìn qua là nhớ.”
Tiêu Hiểu ngẩng đầu: “Chị Văn Văn, chị lo tôi không nhớ được à?”
Tưởng Văn Văn xí một tiếng, bị Tiêu Hiểu làm chán ghét nên ngồi lên giường đất, không chịu nhìn qua bên này.
Tiêu Hiểu vừa lật tài liệu vừa không ngừng kinh ngạc: Cái này quá đơn giản rồi, được xưng là kỳ thi đại học khó nhất của Hoa Quốc mà thi như vậy? Hơn nữa có một số nội dung rõ ràng đều là sai, đặc biệt là nội dung khoa học tự nhiên, quá là hạn chế, ví như một cơ học, đến một góc kiến thức của tảng băng cũng không đến, có vài phương hướng lý luận đều sai cả. Nhìn ra tất cả đều là cơ sở lý luận ở thế giới này, đến hướng lý luận cơ bản cũng sai, có thể nghĩ những nghiên cứu căn cứ vào mấy cơ sở lý luận này khẳng định cũng đã đi sai hướng.
Tưởng Văn Văn nhìn Tiêu Hiểu lật sách, lúc nhíu mày lúc kinh ngạc, trong lòng cười khẩy: Một người đến tiểu học còn chưa học xong mà còn tuyên bố muốn thi đại học, giờ nhìn không hiểu chứ gì, cô ta nghĩ rằng muốn xem xem Tiêu Hiểu có thể hiểu được gì!
Tiêu Hiểu lật sách, Tưởng Văn Văn không kiên nhẫn ở cùng một phòng với cô nên đi ra ngoài.
Vương Vệ vẫn đợi bên ngoài, hình như anh hơi nhàm chán, đang giơ ngón trỏ đùa với một con kiến trên mặt đất. Người này làm chuyện trẻ con như vậy cũng là vẻ mặt lạnh lẽo bức người, phối hợp gương mặt quyến rũ của anh, chỉ liếc mắt một cái là có thể khiến người ta dễ dàng đổ gục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT