Vương Vệ nhanh nhẹn đi nấu cơm. Anh vừa nấu xong, mùi thơm ngào ngạt cũng bay ra khắp nơi khiến hàng xóm xung quanh không kìm được mà lần lượt mở cửa sổ ra.
“Đây là mùi gì? Tại sao lại thơm như vậy?”
“Đúng đấy, thơm quá. Hôm qua cũng như vậy, hôm nay cũng như vậy, còn để người khác sống hay không đây?”
Âm thanh từ ngoài cửa sổ bay vào. Vương Vệ đứng lên, mặt không biểu cảm đóng cửa sổ lại.
“A, sao mùi lại nhạt đi rồi, tôi còn muốn ngửi thêm chút nữa.”
“Cô bớt bớt lại đi, cô bảo người khác không để cho cô sống, bây giờ chẳng phải người ta đã đóng cửa sổ lại rồi sao? Cô không ngửi thấy nữa rồi, bây giờ đã có thể sống rồi chứ?”
Tiêu Hiểu ngồi bên bàn ăn vừa ăn vừa cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play