Tiếng đóng sầm cửa đặc biệt rõ ràng trong đêm tối.
"Phu quân, ta hiểu rồi."
Quý Tắc Trần đang cất trái cây vào trong giỏ tre đã được rửa sạch sẽ, nghe thấy vậy thì bình tĩnh quay đầu lại.
Dưới ánh nến mơ hồ,  sự sợ hãi trên mặt nàng lại càng rõ ràng hơn, giống hệt một con thỏ sợ hãi dựng thẳng lông tơ, chống gậy tập tễnh đi tới. Nhưng do còn điều băn khoăn nên nàng không dám tới gần hắn, cuối cùng chọn ngồi xuống chiếc ghế gỗ tàn tạ trong góc phòng, nhìn hắn bằng ánh mắt trông mong.
Gương mặt nàng tràn ngập ý cười ngọt ngào giả tạo: "Lần sau ta nhất định sẽ không ở bên ngoài một mình vào lúc trời tối nữa, chỉ khi có phu quân đi cùng, ta mới ra ngoài."
Ánh mắt của Quý Tắc Trần lơ đãng đảo qua nàng, không đáp lại mà chỉ ngoắc tay nói: "Lại đây chọn loại quả nàng muốn ăn đi."
Thật ra Đường Niểu Y không muốn ăn trái cây chua chua, nàng muốn ăn thịt nhưng hiện tại không phải lúc nàng có thể kén chọn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play