Giọng nói của nam tử rất trong trẻo, dù xưa nay vẫn luôn dịu dàng, nhã nhặn, nhưng lại thanh lãnh như tiếng ngọc va chạm với bàn băng, tạo cho người ta cảm giác làm cho người ta có cảm giác cấm dục, vô dục vô cầu. Mà tiếng thở dốc hiện tại của hắn cũng êm tai chẳng kém.
Nhưng mà, sao hơi thở của hắn lại trở nên dồn dập thế nhỉ?
Gương mặt nàng chợt nóng lên, trong mắt lấp lóe vẻ ngượng ngùng, nét đỏ ửng lan tới tận mang tai. Theo tiếng tim đập như sấm, nét đỏ ửng kia còn có xu thế càng lúc càng lan rộng hơn.
Đường Niểu Y giấu những ngón tay run rẩy ra sau lưng, nàng cúi thấp đầu để giấu đi đôi gò má ửng đỏ, rồi cất giọng nhẹ nhàng:
"Ngươi xem, ta vừa chạm, chạm vào ngươi, thân thể ngươi sẽ lập tức phản ứng mãnh liệt như thế, trước kia cũng vậy."
Trong đầu nàng vô thức nhớ lại quá khứ, nàng cũng từng gặp Quý Tắc Trần.
Hắn là trưởng công tử kiêu ngạo của Quý phủ, là sư phó của thái tử - người có học vấn uyên bác trong triều, là sự tồn tại cao không thể với tới trong mắt người đời. Ngay cả việc cảm mến hắn cũng như là đang khinh nhờn hắn vậy. Bồ Tát sống nên được cung phụng ở trong điện thờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT