“Rượu mạnh mùa xuân cỏ rộ xanh, nam nhân chân chính uống say tựa bùn”* hải đường đương lúc nở rộ, rừng cây rậm rạp, sương mù vây quanh, đi xa xa ngắm nhìn hải đường hồng phấn tựa như nấc thang mây trên bầu trời.
Bản gốc là “酒酽春浓琼草齐,真公饮散醉如泥” trích trong bài thơ thứ 14 của “Tiểu thơ du tiên” /小游仙诗/ của Tào Đường.
Trong rừng hoa hải đường, rèm che bằng vàng ngọc, trải bạch ngọc, các nữ lang kiều diễm như hoa với quần là áo lượt, hoặc là tựa vào nhau, náo nhiệt đi trên đường phố, hoặc là tay trong tay cùng ngắm hải đường, ngựa xe như nước mà xem cảnh náo nhiệt.
Nơi này tụ tập đại đa số người cao quý ở thành Biện Kinh, phần lớn mọi người đều quen biết nhau, đều tự thành lập một nhóm, rất ít người lẻ loi trơ trọi như Đường Niểu Y thế này.
May mắn thay, Quý A Thố và Quý Ngọc Sơn đi cùng nhau, mặc dù những người đó không biết nàng là ai nhưng nể mặt Quý Thị, bọn họ cũng phải nể mặt nàng vài phần.
Đường Niểu Y đã từng là tiểu thư, việc xã giao tuy rằng không thông thuộc mấy nhưng cũng dễ như trở bàn tay.
Tính nàng tùy ý hoạt náo, rất nhanh đã có thể ngồi vây quanh chơi đùa tương đối thoải mái cùng vài nữ tử, chỉ thiếu việc trao đổi khăn tay để trở thành khuê mật của nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT