Đông tuyết lại rơi xuống một đám.
Sau khi chính thức vào ở trong trạch viện này, Đường Niểu Y cũng biết chủ nhân nơi này là ai.
Quý Tắc Trần, thiếu sư của thái tử đương triều, trưởng tử của Quý thị, Bồ Tát sống được thế nhân tán thưởng, nàng đã sớm nghe vô số sự tích kể về hắn. Bởi vì thế nhân so sánh hắn với thần phật phàm trần, đọc tên đầy đủ cũng cảm thấy khinh nhờn nên trước kia nàng cũng không biết tên đầy đủ của hắn, cho nên ngày đó khi hắn báo tên đầy đủ ra nàng chỉ cảm thấy quen thuộc, không lập tức nhận ra hắn là ai.
Trước đó, nàng cũng nghĩ vị "Bồ Tát sống" thanh danh lan xa này giống như thế nhân, hẳn là người lương thiện trách trời thương dân. Nhưng mà mấy ngày tiếp xúc ngắn ngủi này, nàng xem như đã hiểu được vì sao hắn lại rộng rãi làm việc thiện.
Chỉ là bởi vì không thú vị.
Cuộc đời của hắn xuôi gió xuôi nước, cho nên quá không thú vị, làm việc thiện giống như bố thí chơi đùa, ngẫu nhiên làm một lần, lại buồn bực ngán ngẩm mỉm cười nhìn những người kia cảm ơn hậu đãi mình, tôn thờ mình như thần minh.
Có lẽ nói thô tục hơn, hắn là quân tử giả nhân giả nghĩa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT