Hoàng đế vừa đến, mọi người ở đây đều cúi người quỳ lạy.
Trước đó nghe nói Ương Vương xách kiếm từ bên ngoài xông vào, vốn tưởng rằng là giả, ai ngờ đến đây xem xét lại là thật. Hoàng đế không khỏi nhíu mày lại.
Hạ phi rúc vào bên cạnh ông ta, mắt nhìn thấy cảnh này, bỗng nhiên bật cười thành tiếng: "Bệ hạ, người xem, hai người này có giống hai con gà mà vừa rồi chúng ta xem tranh đấu ở bên ngoài không?"
Hoàng đế vốn còn tức giận, nghe vậy, vẻ tức giận trên mặt đột nhiên biến mất, ôm lấy Hạ phi cười nhìn hai người: "Ái phi nói rất đúng."
Hạ phi cười rồi che miệng lại, đôi mắt xinh đẹp rơi vào trên người Lục Triều Ương, quan tâm nói: "Mặc dù như thế, bệ hạ à, Ương Vương cầm thanh kiếm này ở trước mặt bệ hạ, nhìn vào lại rất sắc bén, nhìn cổ Thiếu Sư cũng chảy máu rồi kìa."
Nghe vậy, Hoàng đế nhìn về phía cái cổ bị thương của Quý Tắc Trần, sau đó đảo mắt nhìn Lục Triều Ương, giọng nói lãnh đạm hàm chứa uy nghi: "Ương Vương."
Lục Triều Ương cười lạnh, vứt bỏ kiếm trong tay, cúi người quỳ lạy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play