Ngay cả tên của Kỷ Hòa cũng bị đưa vào danh sách báo cáo.
Thực ra Kỷ Hòa cũng không hẳn là bệnh nhân cần được chăm sóc, chỉ là không ai hỏi kỹ cô cả.
Khi Từ chủ nhiệm mở cửa và nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của cô, lập tức im lặng, chỉ thở dài một tiếng rồi khẽ vỗ vai cô như thể an ủi. Sau đó, bà xoay người rời đi sang nhà bên cạnh mà không nói thêm lời nào.
Kỷ Hòa gọi với theo mấy tiếng nhưng Từ chủ nhiệm thậm chí không quay đầu lại. Rõ ràng là quá bận rộn để quan tâm đến cô, chỉ để lại một câu ngắn gọn dặn cô quay về nghỉ ngơi, nếu không có chuyện gì thì đừng ra ngoài.
Vậy thì cô biết làm gì được đây?
Cô cũng đâu thể hét lớn giữa phố rằng mình là một Thiên Phú Giả. Việc này còn liên quan đến đủ loại ràng buộc, luật lệ ngặt nghèo, không thể tùy tiện nói ra.
Vài ngày sau, dù đã được báo cáo lên cấp trên, nhưng hiện tại bên trên cũng chưa có thuốc hay phương pháp xử lý triệt để nào cả. Họ chỉ có thể khuyến cáo mọi người hạn chế ra ngoài, cố gắng ở nhà đợi lệnh mới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play