Trong quá trình kiểm tra, Kỷ Hòa nhận ra không có nội tạng heo. Cô thầm thắc mắc: “Không biết là cái phòng rác kia không thu nội tạng heo, hay là nông trại này không nuôi heo nhỉ?” Suy nghĩ một lúc không ra, cô quyết định vứt bỏ ý tưởng này ra khỏi đầu, tập trung vào những gì đã làm xong.
Khi nhìn đồng hồ, Kỷ Hòa thấy đã 11 giờ rưỡi tối. “Ngày hôm qua cũng vào trò chơi tầm giờ này,” cô nghĩ. Nhanh chóng cất các thùng nội tạng vào bếp, cô quay về phòng, thay đồ thể thao màu đen và giày thể thao, chuẩn bị sẵn sàng. Trước khi đợi hệ thống gọi vào trò chơi, cô lấy một chiếc bánh mì lớn, ngồi trên giường vừa ăn vừa tự nhủ phải bổ sung thể lực.
Nhưng càng đợi, cô càng thất vọng. Thời gian trôi qua chậm chạp, đến cả khi mắt đã díp lại vì buồn ngủ, đồng hồ đã điểm quá 12 giờ mà hệ thống vẫn không thông báo. “Có khi nào hôm nay không được vào trò chơi không nhỉ?” Kỷ Hòa cố liên hệ hệ thống nhưng không nhận được phản hồi nào. Khi nhìn đồng hồ đã 12 giờ rưỡi, cô hoàn toàn chấp nhận thực tế rằng hôm nay không thể vào trò chơi.
Thở dài, Kỷ Hòa thay áo ngủ, cất 30 thùng nội tạng về không gian rồi nằm ngủ. Những ngày vừa qua quá bận rộn, nên sáng hôm sau, lần đầu tiên cô dậy trễ đến tận 7 giờ. Tuy nhiên, không phải cô không muốn ngủ thêm, mà cái nóng như thiêu như đốt khiến cô không chịu nổi. Toàn thân mồ hôi nhễ nhại, cô buộc phải ngồi dậy.
Cô cầm điện thoại kiểm tra dự báo thời tiết. “Ôi trời! Mới 7 giờ sáng mà nhiệt độ đã là 32 độ, ban ngày chắc chắn vượt 40 độ mất!” Đúng lúc này, điện thoại reo. Là nhà máy nước khoáng gọi đến để báo rằng họ đã chuẩn bị xong hàng, sẽ giao nước đến nhà cô ngay. Kỷ Hòa vui vẻ nhận lời, sau đó nhanh chóng rửa mặt, thay quần áo. Với chiếc áo thun trắng đơn giản cùng quần jeans xanh, cô trông giống như một sinh viên bình thường, giản dị nhưng đầy năng động.
Kỷ Hòa cẩn thận mặc thêm một chiếc tạp dề bên ngoài quần áo thường ngày, tiện tay xắn cao ống quần để tiện di chuyển. Sau đó, cô bước vào không gian riêng, bắt đầu chăm sóc và cho đàn gia súc ăn. Buổi sáng, cô vẫn ưu tiên sử dụng thức ăn chăn nuôi đã chuẩn bị sẵn, vừa tiết kiệm thời gian vừa đỡ tốn công sức. Dự tính buổi tối, cô sẽ nấu món hỗn hợp từ lá cải và bột ngô để đổi món cho chúng.
Sau khi cho gia súc và đàn cá ăn xong, Kỷ Hòa rời khỏi không gian, bước ra sân trước mở cổng lớn để chuẩn bị đón xe tải giao hàng. Khu nhà cô ở có khá nhiều gia đình sinh sống, mỗi căn nhà đều được xây dựng theo kiểu tự do, không đồng nhất về kích thước hay thiết kế. Có nhà xây hai tầng, có nhà xây ba tầng, nhìn chung đều khá khang trang. Duy chỉ có căn nhà của Kỷ Hòa là trông giản dị, đơn sơ hơn cả.