Sau khi hạ quyết tâm, Kỷ Hòa bắt đầu tính toán tài chính hiện có và những gì cần mua. Tình hình của nguyên chủ không dư dả lắm. Căn nhà nhỏ ở rìa thành phố là tài sản duy nhất đáng giá, cùng với khoảng 30 vạn đồng tiết kiệm. Số tiền này nghe qua có vẻ không ít, nhưng khi nghĩ đến những thứ cần chuẩn bị, cô không khỏi cảm thấy áp lực.

Tai nạn có thể xảy ra bất cứ lúc nào, cô không biết khi nào hoặc điều gì sẽ đến trước. Nhiệt độ cực đoan, động đất, núi lửa phun trào, bão axit, thậm chí là bức xạ hạt nhân. Chưa kể đến những loại virus nguy hiểm như xác sống, bệnh truyền nhiễm, hoặc các loài ký sinh trùng đáng sợ. Còn có khả năng về sự xâm lăng của các nền văn minh ngoài hành tinh, hoặc hiện tượng linh khí hồi sinh.

Suy tính hết một lượt, cô càng cảm thấy tuyệt vọng. Nếu mọi thảm họa này xảy ra, liệu cô có cơ hội sống sót? Có lẽ chỉ khi tái sinh thành một loài rùa hàng vạn năm tuổi, chui vào lòng đất mới mong bảo toàn tính mạng.

Dẫu vậy, Kỷ Hòa vẫn cố gắng bình tĩnh. Cô nhanh chóng mở điện thoại, lập một danh sách mua sắm: lương thực, nước, thuốc men, và các thiết bị bảo vệ cá nhân.

Lương thực: Cô không định mua quá nhiều ngay một lúc, không phải vì nghèo, mà bởi tự mình trồng sẽ tiết kiệm và thiết thực hơn.

Nước: Cô chỉ mua số nước uống cần dùng trong vài ngày. Còn nước sinh hoạt, cô tính đào một cái hầm trong không gian, sau đó đến đập nước lấy về. Như vậy sẽ tiết kiệm được một khoản đáng kể.

Thuốc men vốn dĩ không có gì để bàn, nhưng giá cả lại chẳng hề dễ chịu chút nào. Nếu chẳng may thiên tai ập tới, không có thuốc, thì dù có tích trữ bao nhiêu lương thực cũng khó mà tránh khỏi cái chết.

Còn các thiết bị khoa học kỹ thuật để bảo vệ tính mạng, giá thành lại càng cao không tưởng. Hàng cao cấp và hàng phổ thông là hai thế giới hoàn toàn khác biệt: cao cấp thì đương nhiên tốt, nhưng giá cả cũng thuộc đẳng cấp khác. Kỷ Hòa hiểu rõ bản thân không dám mơ tới hàng cao cấp, chỉ mong mua được loại chất lượng trung bình là đã mãn nguyện. Dẫu vậy, vì tính mạng của chính mình, cô quyết không dám tiết kiệm đến mức mua loại rẻ nhất.

Cẩn thận liệt kê tất cả những vật phẩm cần thiết, Kỷ Hòa nhìn vào danh sách rồi tính toán cẩn thận. Nhưng thực tế phũ phàng là số tiền hiện tại trong tay cô chẳng đủ để mua mọi thứ. Không còn cách nào khác, cô đành phải cắt giảm, gạt bớt những thứ không quá cần thiết sang một bên, ưu tiên mua những nhu yếu phẩm quan trọng trước.

Trong lúc Kỷ Hòa còn đang tính toán chi li, thời gian như thể trôi qua trong nháy mắt. Chẳng mấy chốc, âm thanh thông báo điểm dừng của tàu vang lên, báo hiệu cô phải chuẩn bị xuống xe. Bỏ qua những suy nghĩ vẩn vơ, cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc, hòa vào dòng người đông đúc để rời tàu.

Ngay trên tàu, Kỷ Hòa đã suy nghĩ: cô nên ưu tiên mua vật tư trước hay đầu tư vào việc nâng cấp không gian?

----------------------------------- 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play