Chương 291: Bài Trừ Hiềm NghiKỷ Hòa gật đầu, giọng điệu thoải mái và tự nhiên, “Một ông chú mà tôi quen biết đã gửi tin nhắn nói về vụ cướp bóc, dặn tôi nhanh chóng trốn ra ngoài, đừng nên ở nhà. Dù gì thì tôi cũng chỉ có một mình, có muốn chống cự cũng chẳng được. Nếu tôi bị bọn cướp đánh chết, thì sau đó bọn chúng cũng dễ dàng lấy đi mọi thứ trong nhà.”
Viên cảnh sát tiếp tục đặt câu hỏi nghi vấn: “Vậy là cô liền bỏ trốn? Trốn đi đâu?”
“Tôi chạy ra phía trước, cách đây không xa, ở khu vực công trường đang xây dựng. Bên đó chẳng có gì cả, chỉ là một bãi đất trống. Tôi nghĩ, dù ai có ý định cướp bóc thì cũng chẳng rảnh mà lao vào một công trình xây dựng để tìm đồ.” Kỷ Hòa trả lời, phần lớn đều là sự thật, chỉ xen lẫn một chút dối trá. Cô đoán cảnh sát cũng chẳng có thời gian điều tra tỉ mỉ từng chi tiết. “Nếu các anh không tin thì có thể đến đó kiểm tra dấu chân. Hơn nữa, nhà tôi cũng bị phá hoại nặng nề.”
“Cô bị mất mát gì? Có người nói cô sớm đã không còn lương thực…” Viên cảnh sát dừng lại giữa chừng, ho nhẹ hai tiếng như thể có chút bối rối. Đối diện với một cô gái trẻ như Kỷ Hòa, anh ta có vẻ khó mở lời. Cuối cùng, người bên cạnh đành bổ sung thẳng thừng:
“Nói rằng cô đang ăn… dòi.”
Kỷ Hòa liếc nhìn người vừa lên tiếng, gương mặt cô hoàn toàn bình thản, chẳng có chút biểu cảm nào dao động. Chỉ cần cô không thấy xấu hổ, thì không ai có thể khiến cô bối rối được.
“Ăn dòi à? Ăn dòi thì phạm pháp sao?” Kỷ Hòa nhìn hai viên cảnh sát bị chặn họng, không đáp lại được, rồi tiếp tục nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play