Tính ra, cô đã thức trắng suốt 24 giờ, cơ thể mỏi mệt và đầu óc như muốn sụp đổ. Nhưng trước khi chìm vào giấc ngủ, cô vẫn cố gắng tắm rửa qua loa, thay bộ quần áo sạch sẽ. Đến cả tóc cũng không buồn thổi khô, cô ngã lên giường và ngay lập tức chìm vào giấc ngủ sâu. Có chuyện gì thì sáng mai lại xem tiếp vậy.

Ngày hôm sau, đúng 6 giờ 30 phút, tiếng chuông báo thức vang lên, chính xác kéo Kỷ Hòa ra khỏi giấc ngủ sâu. Cô đưa tay dụi đôi mắt lờ đờ, chậm rãi vươn mình tắt đồng hồ báo thức. Mặc dù tỉnh giấc, Kỷ Hòa vẫn nằm thêm năm phút, tận hưởng chút lười biếng cuối cùng, trước khi quyết tâm ngồi dậy.

Nhìn quanh căn phòng, nơi này là một không gian giản dị, bình thường: một chiếc bàn, một tủ quần áo gỗ đã cũ, và chiếc giường đôi nguyên thân đã nằm suốt 18 năm qua. Căn phòng giản đơn này không chỉ gợi nhắc Kỷ Hòa về quá khứ, mà còn nhấn mạnh rằng tất cả những gì đã xảy ra đều không phải là một giấc mơ.

Để chắc chắn hơn, cô sử dụng ý thức kiểm tra không gian của mình. Trong đó, những đồ vật cô thu thập được như một minh chứng rõ ràng cho sự kiện đêm qua: cô đã bị triệu hồi vào một trò chơi kỳ lạ, nơi phải chiến đấu suốt 8 tiếng chỉ để tiêu diệt bầy gà dữ dội. Dẫu mọi thứ vẫn khó tin, Kỷ Hòa hiểu rằng cuộc sống vẫn phải tiếp diễn. Tuy nhiên, sự xuất hiện đột ngột của trò chơi này lại càng khẳng định nỗi bất an đang dâng trào trong lòng cô.

*

Sau khi trấn tĩnh, Kỷ Hòa quyết định tiến vào không gian để kiểm tra đàn gia súc và cá mà cô đã thu thập từ trước. Thấy chúng đều thích nghi ổn định, cô mới thở phào nhẹ nhõm và rời không gian. Lục tìm trong đống đồ dự trữ, cô lấy ra một ổ bánh mì cũ, lặng lẽ nhấm nháp.

Căn nhà mà Kỷ Hòa đang sống là một ngôi nhà nhỏ tự xây, nằm ở vùng ngoại ô thành phố. Ngôi nhà gồm hai tầng, đi kèm với một khu sân vườn nhỏ phía trước. Ba mẹ nguyên thân, làm nghề lái xe tải đường dài, thường xuyên xa nhà nên chẳng mấy khi có thời gian chăm sóc khu vườn. Vì thế, sân vườn chỉ toàn đất trống, không có cây cối hay rau cỏ gì.

Bên trong nhà, tầng dưới có một phòng khách, một phòng bếp, một phòng chứa đồ, một nhà vệ sinh và phòng ngủ của ba mẹ nguyên chủ. Tầng trên, phòng của hai căn phòng trống. Căn nhà đủ rộng rãi để cả gia đình ba người sinh hoạt thoải mái.

Kỷ Hòa bước vào phòng chứa đồ để kiểm tra. Nơi đây, ngoài những vật dụng cũ kỹ không nỡ bỏ đi, còn có một lượng lớn nhu yếu phẩm. Hầu hết là bánh mì, bánh quy, mì gói và nhiều loại đồ ăn nhanh khác - những thứ cha mẹ cô mang về từ các chuyến xe để đảm bảo cô không bị đói khi họ vắng nhà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play