Có phải ông đã đưa giá quá cao không? Hay nên giảm bớt một chút để dễ bán? Đàn gia súc này, nhìn thì có vẻ còn sống, nhưng thật sự không bao lâu nữa sẽ yếu đến mức chết dần chết mòn. Nếu bây giờ không bán được, giá còn có thể hạ thấp hơn nữa chăng?
“Dùng lương thực để đổi có được không?” Kỷ Hòa ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn không muốn bỏ cuộc. Hiện tại, các nguồn cung cấp đồ dùng thiết yếu đã rất hạn chế. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, chẳng biết đến bao giờ mới có thể mua được thêm thứ gì.
“Chú à, nếu chúng ta tính theo cân, thì không cần bàn đến giá cả thịt bò hay thịt dê. Tình trạng của mấy con gia súc này chú cũng biết rồi, mang về liệu có nuôi sống được hay không cháu cũng không dám chắc. Vạn nhất chúng chết ngay sau khi về đến nơi thì cháu chỉ có lỗ vốn. Nếu chú đồng ý, 100 cân gạo, cháu sẽ mang hết đám này đi.”
“Không được!” Ông chú cau mày phản đối, giọng điệu kiên quyết. “Cô thêm vào chút nữa, như vậy thì ít quá. Hơn nữa, tôi đây toàn là gia súc còn sống, bên ngoài bây giờ làm gì dễ mua.”
Mặc dù ông chú không nghĩ rằng Kỷ Hòa có thể nuôi sống được mấy con gia súc này trong tình trạng nửa sống nửa chết như thế, nhưng điều đó không ngăn ông dùng chúng để nâng giá trị trao đổi.
“Không thể tính như thế được,” Kỷ Hòa lắc đầu, kiên định không nhượng bộ. “Chú cũng thấy đấy, tình trạng mấy con này rất tệ. Nếu chẳng may cháu vừa kéo về mà chúng đã lăn ra chết, chẳng phải cháu gánh hết rủi ro sao?”
“Thế thì cô cứ coi như kéo về để ăn thịt đi,” ông chú đáp, “tính cả thịt, ít nhất cũng phải được hai trăm cân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT