Đường xuống núi hôm nay bỗng trở nên dài đằng đẵng. Những con cú trên cao thỉnh thoảng kêu lên vài tiếng thê lương, như tiếng trẻ con quấy trong đêm.
Hứa Không Sơn bước đi vững vàng không chút sợ hãi. Như thể trên thế gian này chẳng thứ gì có thể khiến hắn e ngại.
“Muộn thế này rồi, chắc Đại Sơn không về nữa đâu. Lục Nhi, em đi ngủ sớm đi.” Đồng hồ đã điểm chín giờ nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng Hứa Không Sơn. Trần Tiền Tiến thì đã gật gù, Chu Mai đành lay vai chồng để anh tỉnh táo hơn.
Sáng nay, Hứa Không Sơn trước khi đi đã để lại lời nhắn, bảo buổi tối đừng chờ hắn.
Chu Mai cài then cửa chính, còn Trần Vãn thì ôm gối ngồi thẫn thờ trên giường. Mỗi lần bên ngoài có tiếng động nhỏ, cậu đều lập tức ngẩng đầu mong chờ, nhưng tất cả chỉ là ảo giác.
Phòng ngủ yên tĩnh đến mức Trần Vãn có thể nghe rõ từng hơi thở của chính mình. Tâm trí cậu không kìm được mà nhớ lại số phận của Hứa Không Sơn trong nguyên tác.
Có lẽ do chính cậu đã làm xáo trộn dòng chảy của câu chuyện. Trong nguyên tác không hề có tình tiết Hứa Không Sơn tách khỏi gia đình họ Hứa. Anh từng ngày chịu đựng sự bóc lột của gia đình họ cho đến mùa đông năm 1980, ngay trước khi nữ chính vào thành phố. Anh ngã từ trên xà nhà mới xây của nhà họ Hứa, đầu đập mạnh xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT