Ánh mắt Vương Thúy lướt qua giữa Hứa Lai Tiền và Hứa Không Sơn. Bắt trộm là anh trai, còn làm trộm là em trai, tình huống này xử lý thế nào đây?
Thả người đi sao?
Vương Thúy chuyển ánh mắt sang Trần Vãn. Nhà bị trộm là nhà Trần Vãn, nên quyết định phải do cậu đưa ra.
Trần Vãn lại quay sang nhìn Hứa Không Sơn, nhưng người đàn ông đã lên tiếng trước: “Nên xử lý thế nào thì làm thế ấy. Nó nếu có gan làm trộm, thì phải có gan chịu trách nhiệm. Chú Hà, phiền chú đi báo cho Trần tứ thúc và mẹ cháu.”
Để tránh đêm dài lắm mộng, Hứa Không Sơn quyết định ngay lập tức mời người lớn đến. Hứa Lai Tiền vẫn không ngừng giãy giụa, ánh mắt hắn nhìn Hứa Không Sơn đầy căm hận.
Hà Lão Tam vừa nhận lời đã nhanh chóng rời đi, chẳng bao lâu sau, một nhóm đông người kéo nhau ùn ùn đến.
Vốn dĩ cả khu này là một đại viện, khi Hà Lão Tam đánh thức Tôn Đại Hoa, anh cũng tiện tay gọi luôn những người xung quanh dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play