Nước đường ngọt thanh không chỉ làm dịu cơn khát mà còn ấm bụng. Hứa Không Sơn uống một ngụm, vị ngọt vẫn đọng lại trong miệng, hắn không kìm được mà khen: “Ngon thật.”
“Để em rót thêm cho anh một cốc nữa.” Trần Vãn vừa nói vừa định đi vào nhà. Nhìn dáng vẻ của cậu, Hứa Không Sơn đoán cậu sẽ lại thêm đường liền vội vàng ngăn lại: “Không cần đâu, em chỉ cần rót thêm nước nóng, anh súc cốc là được rồi.”
Những mảnh đường đỏ còn sót lại dưới đáy cốc từ từ tan ra. Hứa Không Sơn uống liền hai cốc, không để sót chút đường nào.
Bụng đầy nước đường đỏ ấm áp, Hứa Không Sơn vô thức ợ một tiếng nhỏ, thoang thoảng mùi ngọt.
Trong phòng đèn đã tắt, Trần Vãn nằm trên giường đắp chăn kín người, chăn lạnh toát khiến cậu rút lại thành một đống, mặt dựa vào mu bàn tay mà Hứa Không Sơn vừa nắm, cố gắng tận dụng chút ấm áp còn sót lại.
“Hoa sơn chi này ở đâu ra vậy?” Chu Mai đang vội làm bữa sáng, bận bịu đưa ba đứa trẻ ra ngoài, lúc quay lại mới nhận ra dưới mái hiên có mấy thứ đồ.
Trần Vãn nghe tiếng động thì mơ màng tỉnh dậy, giọng ngái ngủ vọng ra qua cửa sổ: “Em nhờ Sơn ca mang về giúp đấy. Tinh Tinh và Lộ Lộ thích mà, chỗ cây mận đang trống, tiện để trồng luôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT