Mùa đông ngày ngắn đêm dài, trời âm u lạnh lẽo, trong thôn không ngớt vang lên những tiếng gọi nhau:
—Ăn cơm đi!
—Tới liền!
Lũ trẻ con nằm rạp trên mặt đất chơi bi, vừa nhặt nhạnh những viên bi lấp lánh đủ màu vương vãi khắp nơi vừa bụng đói cồn cào mà còn sợ bị la mắng vì bỏ cuộc chơi nửa chừng.
Trần Dũng Dương hai tay đầy bùn đất, đầu gối, cổ tay áo, khuỷu tay dính bẩn nhưng chẳng bận tâm, cậu nhóc nhào lên bàn. Chu Mai thấy thế liền quát: “Trần Dũng Dương, đi rửa tay ngay!”
Mỗi khi bị gọi cả họ lẫn tên thế này, cậu bé biết là mẹ đã tức giận. Trần Dũng Dương nhảy phắt xuống ghế, thụt người lại.
“Mẹ đã nói bao nhiêu lần là không được nằm dài dưới đất rồi, cứ thế này thì tự giặt quần áo đi nhé!” Chu Mai đau đầu lắc đầu nghĩ, sao mà mình sinh ra hai đứa con trai mà đứa nào hồi bé cũng nghịch ngợm không chịu nghe lời, chẳng biết là giống ai nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play