Trong số các thanh niên trí thức đang tạm trú tại nhà cũ của Trần gia, Trương Nghị là người lớn tuổi nhất, năm nay 27 tuổi. Gia cảnh của anh cũng bình thường, những người bạn cùng đợt xuống nông thôn với anh đều đã tìm được cách về lại thành phố, chỉ có Trương Nghị còn lủi thủi ở lại. Thi đậu đại học là con đường duy nhất để anh cứu lấy tương lai của mình, vì vậy từ khi nghe tin kỳ thi được phục hồi, anh đã không nghỉ ngơi một ngày nào. Sau khi thi xong, anh lau mặt qua loa, chẳng kịp thu dọn hành lý mà ngã lên giường ngủ mê mệt.
Hai nữ thanh niên trí thức khác cũng căng thẳng suốt hai ngày nay, giờ vừa thả lỏng là cảm giác mệt mỏi xâm chiếm, tưởng chừng cả người rã rời. Khác với Trương Nghị, họ cẩn thận hơn, vào bếp nấu nước nóng để rửa mặt và ngâm chân sau đó mới lên giường nghỉ ngơi.
Lưu Cường sau khi ăn trưa thì theo cha lên núi đốn củi, nên lúc Trương Nghị và hai cô gái kia về thì hắn đã ra ngoài. Khi họ nghe tin Trần Vãn bị cảm, trời cũng đã sẩm tối.
Dù trời tối, họ vẫn không ngại đi thăm bệnh, chỉ cần vài bước là tới nhà Trần gia. Sau khi ăn tối qua loa, Trương Nghị mang theo đèn pin, cùng hai nữ thanh niên trí thức đến nhà Trần Vãn.
Chiều khoảng 5 giờ, Trần Tiền Tiến đánh thức Trần Vãn, bảo cậu dậy đi lại cho thư giãn, chứ cứ ngủ mãi thì tối khó mà ngủ tiếp được.
“Gió bên ngoài lớn lắm, em đừng ra ngoài. Trên bếp có món bí đỏ xào mà chị dâu em nấu đấy, Dũng Dương với các chị của nó cũng sắp về rồi.”
Ngoài Trần Dũng Phi, Chu Mai còn có hai con gái và một con trai. Chị hai Trần Tinh và chị ba Trần Lộ đang học cấp hai ở trấn trên, còn cậu út Trần Dũng Dương năm nay 9 tuổi, đang học lớp 3 tiểu học. Trong thôn hiếm có gia đình nào như nhà họ Trần, cho tất cả con cái đi học, bởi vì đa số không đủ điều kiện kinh tế. Những đứa trẻ từ mười mấy tuổi trở lên ở nhà đều có thể làm việc, chia sẻ gánh nặng cho cha mẹ.
Giọng Trần Vãn vẫn khàn, chỉ khẽ ậm ừ rồi cúi đầu, cảm thấy buồn bực, mũi nghẹt.
Tiểu học tan học sớm hơn cấp hai, Trần Dũng Dương ngoan ngoãn chờ trước cửa lớp của chị ba. Khi Trần Lộ đeo cặp ra khỏi lớp, thấy cậu bé lại ngồi bệt dưới đất liền quở trách: “Dũng Dương, em lại ngồi đất rồi đấy!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT