Nhìn bình rượu càng lúc càng quen mắt, Thời Miên đi tới mới phát hiện đó chính là rượu thuốc mà mình đưa cho bé sâm, xung quanh là một mùi rượu thuốc nồng nặc.
Hơn nữa, nó cũng không phải là được treo trên tường mà là trên tường có đóng một tấm ván gỗ, bình rượu được đặt trên tấm ván gỗ đó.
Thời Miên cầm bình rượu lên lắc nhẹ, phát hiện rượu bên trong đã vơi đi rất nhiều, mấy ngày nay thời gian của cô khá eo hẹp, cho nên cũng không ai đến quấy rầy cô, đều là mấy người bọn họ bôi thuốc cho bé sâm.
Dùng nhanh như vậy sao? Thời Miên có chút nghi ngờ, theo tính toán ban đầu thì phải còn dùng được bốn, năm ngày nữa mới đúng, nhưng với lượng hiện tại thì ước chừng hôm nay dùng hết là không còn.
Thời Miên gửi tin nhắn cho Hàn Thịnh, hỏi hắn có biết ai đã đặt vò rượu lên đó không.
Hàn Thịnh trả lời tin nhắn rất nhanh.
[Tin nhắn riêng] Hãn Thanh Nhất Phiến: Anh Tùng đặt đó, đặt trên tường tiện hơn, không cần phải gửi đi gửi lại]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT