“Cô chủ, đây là?” Trần Tam đang xào rau động tác khựng lại, bởi vì chưa từng thấy trận thế lớn như vậy bao giờ. Trước đây, khi vận chuyển lương thực đều chuyển từng chút một, cần bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu.
“Dạy ông làm món khác.” Thời Miên nói một câu, sau đó nhìn lướt qua mấy cái bếp trong phòng bếp.
Lúc đầu khi xây căn phòng này đã tính đến việc sau này sẽ tăng sản lượng, cho nên đã xây hẳn năm cái bếp, hiện tại có ba cái đang trống, chỉ có hai cái đang được sử dụng.
Thời Miên đổ nước vào ba cái bếp còn trống định rửa sạch sẽ, cô còn chưa kịp động tay thì Lưu Hoa từ ngoài chạy vào.
“Cô chủ,” Lưu Hoa hô lên, “Để tôi, để tôi.” Vừa nói đã nhanh tay cướp lấy toàn bộ dụng cụ.
Thời Miên vui vẻ nhàn rỗi, thuận miệng hỏi thăm tình hình dược liệu đã sắp xếp cho Lưu Hoa xử lý, còn có tình hình kinh doanh của cửa hàng.
“Thảo dược đã thu được đầy xe rồi, tất cả đều đã đưa cho lão đại phu rồi.” Lưu Hoa vừa làm việc vừa nói, “Nhiệm vụ mà chô chủ giao cũng đã phát hết rồi, hai ngày nay việc buôn bán ở quán không bằng trước, có người bắt đầu nói mấy món này đã ăn rồi, không có gì mới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT