Thú cưng của Lưu Nghị Hành thì na ná với Hắc Mai Cầu của cô, điểm khác biệt là thú cưng đối phương là gà trống, bình thường có thể hỗ trợ xem giờ, chỉ là trong hệ thống trò chơi đã có chức năng tính giờ, cho nên khả năng gáy của gà trống cũng chẳng có tác dụng gì.
Thời Miên tỉ mỉ lướt qua một lượt từ trên xuống dưới những con thú cưng cấp cao trong đội, phát hiện ra con nào cũng có chút khuyết điểm nhỏ. Nghĩ vậy, cô lại thấy Hắc Mai Cầu nhà mình cũng có chút khuyết điểm nhỏ, đó chính là ăn nhiều, nhưng mà vật phẩm trong tay cô đủ nhiều, hoàn toàn có thể nuôi được Hắc Mai Cầu.
Một con ăn nhiều thì nuôi bao nhiêu năm cũng được, hai con ăn nhiều thì cũng miễn cưỡng nuôi được, nhưng hiện tại đếm sơ sơ cũng đã chín con rồi, cộng với Tiểu Nếp Cẩm là mười con, thế nhưng ngoại trừ Tiểu Nếp Cẩm kén ăn, không cần ăn nhiều lắm, còn mấy con kia thì chẳng khác gì yêu quái háu ăn.
Thời Miên suy nghĩ một hồi, đưa sớm cũng là đưa, đưa muộn cũng là đưa, hay là bây giờ đưa luôn?
Nhưng mà nhóm thú cưng này đưa cho ai lại là một vấn đề, Thời Miên nghĩ đến những tin tức vừa mới nhớ ra, cách tốt nhất chính là đưa theo thứ tự chức vụ.
Đội trưởng và đội phó trong đội thì cô đã quen thuộc, mấy người Hàn Thịnh cũng không xa lạ gì, Thời Miên nhìn mấy đứa nhỏ đang ngồi trong nhà ăn uống linh đình, lại có chút không nỡ.
Kỳ thật nguyên nhân quan trọng nhất là lo lắng bọn chúng ở chỗ người khác sẽ không sống tốt, gần đây Thời Miên cũng phát hiện ra, phần lớn mọi người chơi trò chơi đều có tính hiếu thắng khá cao, cô xem như là người hòa đồng nhất, có thể hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ cố gắng hoàn thành, không hoàn thành được cũng sẽ không quá buồn bã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play