Bữa cơm này không quá ngon miệng. Dụ Nhiên vốn không có ý định ở lại, nhưng cô lại luôn bỏ lỡ thời điểm để tìm lý do rời đi. Cô đã rất khó xử, nhưng vẫn phải cố ăn cho xong bữa cơm này.
Cuộc điện thoại của Tống Liệt vẫn luôn bủa vây suy nghĩ của cô. Cô không khỏi thắc mắc tại sao Tống Liệt lại có thể hỏi bốn chữ “bạn là nam giới” một cách chắc chắn như vậy, như thể cậu đã tận mắt nhìn thấy điều đó nhưng cô lại chẳng thấy bóng dáng cậu đâu khi cô nhìn xung quanh.
Giang Khả nhận ra được là cô đang bất an nên đã nói rất nhiều chuyện để khơi gợi hứng thú của cô.
Anh ấy không khỏi cảm thấy hụt hẫng, nhưng cũng thấy rất lo lắng cho cô. “Tối nay hình như em có tâm sự đúng không? Hay là món ăn ở đây không hợp khẩu vị của em?” Anh ấy hỏi.
Dụ Nhiên hoàn hồn: “Không phải ạ, đồ ăn ở đây rất ngon.”
“Nhưng tối nay em nói không nhiều lắm, anh có cảm giác em luôn không được tập trung.”
Hai tay cô chống lên bàn, cầm thìa chậm rãi khuấy canh trong bát: “Có lẽ là do công việc, dạo gần đây em hay nghĩ đến nó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play