Nhưng khi dẫn cậu bé ra khỏi cục cảnh sát để đi tìm mấy người Tô Chấn Hưng, Cố Thịnh phát hiện Tống Thanh Phong có gì đó không ổn, bình thường cậu bé là một đứa trẻ rất nghịch ngợm, nhưng bây giờ lại không nói một câu nào.
Trong đôi mắt của Tống Thanh Phong rất hoảng loạn, cậu bé đi ở theo Cố Thịnh, vừa nhìn đã cảm thấy có gì đó không ổn.
Sau khi tìm được mấy người Tống Khôn thì lập tức lái xe dẫn cậu bé về quân đội.
Trên xe, Tô Chấn Hưng ngồi trên ghế lái, Cố Thịnh ngồi ở vị trí ghế phụ, còn ghế sau là ba người nhà họ Tống.
Bầu không khí vô cùng u ám, cho dù Tống Khôn có nói gì với Tống Thanh Phong thì cậu bé vẫn không có chút động tĩnh nào, có thể tưởng tượng được sắc mặt của Tống Khôn khó coi đến mức nào.
Vương Thư Hương nhìn dáng vẻ ngơ ngác của Tống Thanh Phong, rồi lại âm thầm nhìn sắc mặt của Tống Khôn, cô ta càng cảm thấy chột dạ hơn.
Trở về quân đội, mấy người xuống xe, Tô Chấn Hưng lái xe tới bãi đậu xe, còn Cố Thịnh thì đi về ký túc xá của mình, trong lòng cảm thấy nhớ nhung bạn gái nhà mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play