Gió đêm ấm áp ẩm ướt thổi hồng cả mặt và tai của Ứng Lê, cơ thể mới vừa tắm xong lại toát ra một lớp mồ hôi mỏng, quần áo dính chặt vào lưng, cảm giác nhớp nháp rất khó chịu.
"Là lúc tôi hôn em sao?"
Mí mắt Kỳ Tà hơi híp, lặng lẽ quan sát phản ứng của Ứng Lê, đôi mắt đen bóng như có ngọn lửa đang nhảy múa, chỉ cần một câu nói của Ứng Lê là có thể bùng cháy.
Hôn qua lớp áo cũng không tính là hôn, giờ anh lại cố ý nói như vậy, cứ như thể họ đã thực sự hôn nhau.
Sắc mặt Ứng Lê đỏ bừng lên, nhiệt độ ở tai tăng thêm vài phần, tại sao lại hỏi cậu câu hỏi như vậy.
Cậu há miệng định phủ nhận, thì nghe thấy Kỳ Tà lại nói: "Đừng nói dối, tôi có thể nhìn ra."
Ứng Lê vừa định nói ra thì nuốt ngược trở lại, cậu cúi đầu, mắt không nhìn lên, cánh môi đỏ hồng khẽ mấp máy, hỏi ngược lại: "Đúng thì sao, mà không đúng thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play