Kỳ Tà móc lấy ngón tay cậu, đầu ngón tay xoa nhẹ chỗ xương ngón tay mảnh khảnh nhô ra, giống như đang thúc giục cậu.
Ứng Lê cảm thấy thật may mắn vì đã tắt mic khi qua đây, cậu nhìn qua micro trên cổ áo của Kỳ Tà, cũng đang tắt, hình như đã có dự tính từ trước.
Ngón tay của Kỳ Tà lạnh như băng, có người đang nhìn bọn họ, Ứng Lê miễn cưỡng lắm mới giữ được bình tĩnh, nhưng lại không nhịn được mà cuộn tròn ngón tay lại: "Đừng như vậy, đang livestream đấy, nhiều người lắm..."
"Họ không thấy đâu."
Kỳ Tà nghiêng người, vừa hay chắn đi tầm nhìn của những người đang dòm ngó bọn họ, nửa khuôn mặt của anh dưới ánh mặt trời như được mạ thêm một tầng ánh sáng ấm áp, mồ hôi chảy dọc xuống cằm, có thể nhìn ra anh đang khá nóng.
Hơn cả chục người đang nhìn qua bên này, anh lại vô cùng to gan nắm tay Ứng Lê, chẳng sợ người khác phát hiện chút nào.
Những ngón tay thon dài xen vào giữa kẽ ngón tay Ứng Lê, Ứng Lê rụt tay lại như bị điện giật: "Anh tự đi mà gãi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT