Sau khi hỏi xong câu đó, Ứng Lê gần như muốn bật khóc, hai tay cậu chống trước ngực như muốn giữ khoảng cách với người đối diện.
"Đúng là tôi muốn."
Kỳ Tà không chút do dự mà thừa nhận rằng anh muốn gần gũi với Ứng Lê, muốn chạm vào cậu, vùi đầu hít thật sâu hương thơm trên người cậu, chỉ cần có thể ở gần Ứng Lê là từng dây thần kinh của anh đều cảm thấy thoải mái vô cùng.
Nhưng Ứng Lê lại rất sợ anh, sợ đến mức toàn thân run lẩy bẩy, đến cả ngón tay cũng run rẩy theo, bàn tay thì bấu chặt lấy phần da thịt bên dưới đến mức móng tay cắm sâu vào trong, như thể muốn xé nát anh ra.
Ứng Lê hỏi anh: "Lần này anh muốn thế nào? Giống như lần trước à?"
Kỳ Tà nói: "Không giống."
Tim Ứng Lê như bị anh khoét một lỗ lớn, máu chảy ròng ròng, đau đến mức không thể thở nổi, cậu khẩn cầu: "Có thể… có thể đừng ở đây được không? Xin anh…"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT