Ứng Lê cảm thấy mình sắp chết rồi, mũi và miệng toàn nước, cơn ho dữ dội khiến cậu không thể thở nổi, phổi như muốn ho ra ngoài.
Lồng ngực đau nhói, bên tai là tiếng gọi lo lắng của Tạ Văn Thời.
"Anh Tiểu Lệ, anh không sao chứ?"
Tạ Văn Thời vô cùng áy náy, lúc Ứng Lê ngã xuống cậu ấy sững sờ, không kịp đỡ cậu mà để Ứng Lê ngã thẳng xuống nước.
Thẩm Nghiêu vội vàng bơi tới, luống cuống tay chân giúp Ứng Lê xoa lưng để cậu dễ thở hơn: "Nhanh ho ra đi, ho ra là ổn thôi."
Bàn tay đằng sau lưng vỗ về không nhẹ không nặng, Ứng Lê phối hợp ho mạnh, mấy phút sau, đôi môi trắng bệch của cậu mới dần hồng hào trở lại.
Bên hồ bơi vây quanh một đám người, trên bờ có nhân viên đoàn hỏi: "Không sao chứ? Có ổn hơn không? Có cần gọi xe cứu thương không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play