Bùa bình an được viết bằng bút lông chấm chu sa, sau đó gấp thành hình tam giác để tiện mang theo bên người.
Ứng Lê hơi ngẩn người: "Là đạo quán trên núi Phượng Hoàng hôm nay ấy à?"
"Ừ."
Nghe được câu trả lời chắc chắn, Ứng Lê không khỏi ngạc nhiên, chắc chắn là khi Kỳ Tà đi dò đường đã thấy đạo quán đó rồi, nghĩa là chỉ trong vài phút ngắn ngủi anh ấy đã kịp xin được một lá bùa bình an? Không phải là anh ấy không tin mấy thứ này sao?
Ứng Lê liếc nhìn lá bùa, rồi lại ngó sang nhìn Kỳ Tà: "Lá bùa này là cho tôi sao?"
Hai người nhìn nhau cách cửa sổ xe, Kỳ Tà hỏi ngược lại: "Cậu có cần nó không?"
Nghe nói đạo quán đó rất linh thiêng, hôm nay Ứng Lê mới muốn đến thắp hương, cầu mong thần linh phù hộ cho bệnh của Ứng Đào chóng khỏi, không ngờ còn có thể xin được bùa bình an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT