Ứng Lê đi vào bếp nấu canh giải rượu, hơi nước bốc lên nghi ngút, khiến kính mắt của cậu mờ hẳn đi, chẳng thấy gì rõ ràng, vừa tháo kính ra thì cậu thấy Biên Kiều bước vào bếp.
Biên Kiều mở tủ lạnh lấy ra một chai nước, nhìn thấy Ứng Lê đang cúi đầu lau kính: "Cậu bị cận à?"
Ứng Lê đáp: "Có một chút."
Cậu bị cận không nặng, chỉ khoảng hơn một độ, đeo kính lâu thì sống mũi sẽ đau, vì vậy cậu thường không đeo, chỉ đeo khi sử dụng máy tính, sáng nay sau khi chỉnh sửa xong báo cáo luận án trong ký túc xá, cậu đã quên tháo kính ra.
Có lẽ do vừa mới tháo kính, mắt chưa thích nghi, Ứng Lê khẽ nheo mắt nhìn Biên Kiều, hốc mắt của Biên Kiều hơi sâu, lông mi dài và dày, khi không đeo kính thì đôi mắt đó đặc biệt cuốn hút, dường như lúc nào cũng đang mê hoặc người khác, nhưng khi đeo kính, Biên Kiều lại trở nên ngoan ngoãn và thuần khiết như một cậu học sinh.
Biên Kiều tiến đến gần và hỏi: "Đang nấu gì vậy?"
"Canh giải rượu." Ứng Lê đáp: "Thẩm Nghiêu uống nhiều quá, đang bị đau đầu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT