Có qua có lại như vậy là đủ rồi.
Tuy rằng giá trị của lụa không sánh bằng chiếc vòng ngọc của Phùng phu nhân, nhưng chí ít cũng thể hiện được thành ý. Nếu không đủ, sau này sẽ trả thêm.
Đào Chu hoàn toàn không nghi ngờ quyết định của Lâm Thính, bởi nàng ấy biết Thất cô nương nhà mình luôn có kế hoạch rõ ràng cho mọi việc.
“Thất cô nương, mấy ngày tới có cần ta phái người đi thăm dò hành tung của Đoạn đại nhân không?”
Lâm Thính tựa tay lên má, mắt hơi khép lại ngáp một cái:
“Vẫn như cũ.”
Đào Chu cài một bông mẫu đơn nửa nở màu hồng nhạt lên tóc Lâm Thính:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play